Monday 11 June 2012

Cao Thai Son Dong co gi sau scandal tinh ai

Nhưng động cơ thực sự của người khơi ngòi cho quả bom hẹn giờ này là ai? Không biết vì duyên cớ gì, nhưng tổng hợp lại ngày sinh của các ngôi sao, rất nhiều người đẹp sinh vào tháng 6. Theo duy tâm, người sinh vào tháng này thường có một tính cách rất tuyệt vời. Họ thường rất hấp dẫn đối với người khác giới. Đặc biệt, họ rất có duyên với điện ảnh, ánh đèn sân khấu. "Vua nhạc sến" Vinh Sử: Ăn cơm nguội, chống chọi ung thư

Cao Thái Sơn sinh năm 1985, từng là ca sĩ trẻ hát lót tại các phòng trà, tụ điểm ở Hà Nội. Anh thực sự nổi tiếng lên khi đang tham gia Sao Mai – Điểm hẹn 2004 thì bỏ ngang và đầu quân về công ty quản lý ca sĩ Đan Trường. Tuy nhiên, sau một thời gian ngắn, anh cũng rời khỏi công ty bắt đầu sự nghiệp solo.

Nam ca sĩ được biết đến với nhiều bài hit, đặc biệt là Con đường mưa, Cầu vồng sau mưa, Không thể quên… Anh từng góp mặt trong các bộ phim truyền hình như Bước chân hoàn vũ…

Cú "vén màn" gây sốc

Ngày 4/5/2012, trên trang cá nhân của mình, một Việt kiều tên Adam Nguyen (khoảng 40 tuổi) bất ngờ đăng tải thông tin mập mờ rằng anh biết "một ca sĩ rất nổi tiếng ở Việt Nam là gay, sống hai mặt rất trơ trẽn".

Sau đó là những chia sẻ của anh này về việc quá "buồn và thất vọng" vì niềm tin với một người bị sụp đổ. Khoảng 1 tuần sau, lần đầu tiên Adam lên tiếng chỉ đích danh người làm anh thất vọng: "Ca sĩ này đã cho giang hồ tới đánh Adam ở khách sạn Park Haytt vào đêm 2/5/2012. Hành động này có thể tha thứ được hay không các bạn? Ca sĩ này chính là Cao Thái Sơn đó".

Tin nóng này như một phát súng làm chấn động cả một cộng đồng mạng. Tuy nhiên, nhiều người vẫn còn hồ nghi về lời cáo buộc của một kẻ vô danh đối với người nổi tiếng trên mạng xã hội.

Cao Thái Sơn cho đến lúc này vẫn in lặng, cho đến ngày 14/5 mới thấy những dòng tâm sự của anh: "Chữ Tiền và việc sống để đạt được mục đích có thể giết chết tình cảm con người hay bất kì thứ gì khác cho dù tình cảm đó có lớn đến đâu. Nhưng chắc chắn tôi sẽ không phụ thuộc vào tiền và đạp lên người mình thương để giành giật mục đích cho mình".

Có lẽ ở thời điểm này, nam ca sĩ đã bắt đầu lường trước và đón nhận scandal xảy đến với mình.



Không chỉ tố cáo Cao Thái Sơn là dân đồng tính và lừa tiền ngoạn mục, chàng Việt kiều Adam Nguyen còn vén màn những chuyện "động trời" liên quan đến tình ái, các mối quan hệ tay ba, thậm chí là chuyện buôn lậu của nam ca sĩ.

Bất chấp scandal "gay" đang xôn xao dư luận mấy tuần gần đây, Cao Thái Sơn vẫn tỏ ra vui vẻ và tự tin khoác tay một cô người mẫu tới dự buổi công chiếu ra mắt phim mới. Trở thành tâm điểm của giới truyền thông, anh cho biết mình đang phải khóa máy vì bị "người tình cũ" (Adam) công bố số điện thoại trên mạng xã hội. Sự xuất hiện khá tự nhiên của Cao Thái Sơn ở thời điểm nhạy cảm này tuy gây ngạc nhiên nhưng lại được giới truyền thông đánh giá cao.

Buổi họp báo đặc biệt

Chiều 23/5, Cao Thái Sơn đã tổ chức một cuộc gặp gỡ với báo chí để chính thức lên tiếng về vụ việc. Mặc dù lịch họp báo là 2h chiều nhưng ngay từ trưa, đông đảo phóng viên đã có mặt để chờ đợi nhân vật chính.

Nhiều phóng viên, nhiếp ảnh đã bị từ chối tham gia với lý do: "Đây là cuộc gặp gỡ của Cao Thái Sơn với những nhà báo thân thiết". 2h30 chiều, ca sĩ Cao Thái Sơn xuất hiện trong chiếc sơ mi ca rô đỏ, tươi cười chào mọi người, mắt nhìn thẳng vào những ống kính đang hướng về mình.


Anh đi cùng một thanh niên trẻ, điển trai và chị gái (Quỳnh Anh), người sẽ đóng vai trò quản lý trong thời gian tới thay cho quản lý cũ.

Dù cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh và liên tục nở nụ cười tự tin nhưng Cao Thái Sơn vẫn không giấu nổi sự lo lắng khi phải đối chất thẳng thắn về scandal động trời của mình:

"Chuyện xảy ra hoàn toàn ngoài ý muốn và ngoài tầm kiểm soát của tôi. Lẽ ra tôi đã chọn cách im lặng, nhưng càng im lặng thì thông tin một chiều càng có dịp lan rộng, ảnh hưởng rất xấu đến tôi và gia đình, nhất là với mẹ tôi. Vì thế tôi chấp nhận đối diện trực tiếp với chuyện này".

Chúng tôi có thể hơn cả bạn bè, nhưng đó là mối quan hệ riêng

Cao Thái Sơn cho biết anh qua Mỹ lần đầu vào năm 2010 và được một người giới thiệu cho Thuận (tên tiếng Việt của Adam Nguyen) và nhiều bạn khác.

Theo Adam, chính Sơn là người chủ động trong mối quan hệ đồng tính của họ: "Sơn đúng là một người ham của lạ, đã cặp với L. mà lúc đi ăn chung với mọi người, ở dưới bàn cố tình chạm vào chân Adam, còn tay nhắn tin: "Em thích anh quá". Lúc đó Adam rất sợ và hồi hộp vì lo bị L. phát hiện".

Trong khi Adam khẳng định: "Cao Thái Sơn là 100% gay và lăng nhăng với nhiều người đồng tính cùng lúc (trong đó có Adam) thì nam ca sĩ giải thích: "Chúng tôi trở thành bạn bè thân thiết. Và khi Thuận về Việt Nam, tôi đã mời về nhà chơi và thậm chí là ngủ chung.

Chúng tôi coi nhau như anh em, bạn bè và có thể hơn cả bạn bè nhưng đó mà mối quan hệ riêng. Tôi khẳng định rằng Thuận không phải là người yêu của tôi". Trong lần trả lời phỏng vấn gần đây, Cao Thái Sơn cũng tự nhận mình là "chuẩn men".

Anh khẳng định ở ngoài đời anh rất đàn ông chứ không trau chuốt và bóng bẩy như trên sân khấu: "Nếu tôi là gay, tôi sẵn sàng công khai".

Để phản pháo, Adam đã tung lên mạng những hình ảnh Cao Thái Sơn khá thân mật với mình, có cả ảnh hai người trong phòng ngủ. Chỉ vài tiếng sau, hàng loạt báo mạng đã đưa tin về sự kiện này.

Nam ca sĩ của Con đường mưa cho rằng những bức ảnh chỉ phản ánh đúng sự việc khi được đặt đúng bối cảnh, nếu không sẽ dẫn đến cách nghĩ tiêu cực. Anh có nhiều bạn bè và việc đi chơi, ngủ chung, chụp ảnh chung, có những biểu hiện hài hước, đó là điều bình thường.

Những thông tin Adam tố Sơn cặp cùng lúc với 3 – 4 người, đại gia đã có vợ con…với Cao Thái Sơn là bịa đặt nhảm nhí: "Một người đàn ông 40 tuổi kể những chuyện hết sức riêng tư giữa hai người là điều không nên và họ phải xấu hổ".

Không chỉ phơi bày chuyện giới tính, Adam còn tố Cao Thái Sơn đã lợi dụng tình cảm để "làm nhiều việc không ngờ được với số tiền không nhỏ". Trong các bằng chứng đưa ra, gây ấn tượng nhất là một người bạn của Adam đăng lên mạng những giấy tờ liên quan đến việc chuyển cho Cao Thái Sơn số tiền mua nhà lên đến 1 tỷ đồng.

Cao Thái Sơn thì một mực: "Tôi và Thuận không dính dáng đến tài chính và tôi cũng chưa bao giờ nhận quà cáp từ Thuận. Về chuyện hai căn hộ, tôi hoàn toàn có khả năng mua được bằng tiền đi hát cùng những khoản lợi nhuận từ nhạc chuông, nhạc chờ. Chuyện lừa tiền chỉ là suy diễn, thậm chí bịa đặt của Thuận".

Lúc không bình tĩnh, tôi có nhắn tin đe dọa Adam

Bị hỏi xoáy về những tin nhắn khiếm nhã, đe dọa của mình với Adam, Cao Thái Sơn không chối mà giải thích: "Tôi cũng là một con người, không phải là thần thánh hay quá hoàn hảo để chưa bao giờ chửi bậy… Khi Thuận có những lời lẽ đe dọa mẹ tôi, tôi không giữ được bình tĩnh. Nếu những tin nhắn đó khiến khán giả khó chịu thì tôi xin lỗi".

Ngồi bên cạnh trong cuộc họp báo, chị gái Cao Thái Sơn thay em trai trả lời về chuyện Adam tố Sơn thuê giang hồ đánh mình ở khách sạn Park Hyatt:

"…đang ăn trưa tại một nhà hàng, mẹ tôi bất ngờ nhận được cuộc gọi từ Thuận. Nghe xong bà ngồi lặng người không nói được gì vì bị bệnh tim. Tiếp đó là những tin nhắn đe dọa cùng những lời lẽ thô tục dồn dập ập đến khiến chúng tôi vô cùng bức xúc.

Vì nơi ăn gần khách sạn Park Hyatt nên chúng tôi có ghé qua phòng của Thuận để hỏi tại sao lại làm thế. Sự việc chỉ dừng lại ở đó. Khách sạn có máy quay và họ có thể làm chứng về điều này".

Theo lời Adam, liên quan đến vụ buôn lậu của Vĩnh Thụy, chính L. là người chuyển hàng về Việt Nam, Cao Thái Sơn là người kiếm mối tiêu thụ. Nhưng nam ca sĩ phủ nhận mình có dính líu đến chuyện này, anh cho biết đã làm việc với cơ quan điều tra và chứng minh mình vô can.

Không chịu thua, sáng sớm ngày 25/5, phía Adam và những người bạn tiếp tục tung ra bằng chứng về việc Cao Thái Sơn dính líu tới việc buôn lậu. Hình ảnh chụp màn hình tin nhắn của Cao Thái Sơn tâm sự với Adam có nội dung: "Giải quyết xong em sẽ nói cc (Cún Con – tên thân mật Cao Thái Sơn gọi Adam) nghe, em đang đầu tư vào rượu… nhưng hàng đang trục trặc không về được. Em phải chạy ra gặp mấy người để hỏi xem thế nào. Em yêu cc lắm… Em giải quyết xong về em sẽ kể cho cc nghe".

Tin nhắn được gửi vào ngày 9/4/2012, lúc 10h17 sáng, tức là cách những ồn ào của scandal chưa đầy một tháng trước.

Cuộc gặp gỡ với báo chí diễn ra khá nhanh chóng, chỉ vỏn vẹn 30 phút. Trong lúc cao hứng, nam ca sĩ hỏi: "Ở đây có bao nhiêu người tin tôi là gay thì giơ tay lên?".

Bất ngờ, có đến 20/ 30 phóng viên có mặt tại buổi gặp gỡ đã giơ tay. Tuy nhiên, Cao Thái Sơn vẫn thản nhiên: "Tôi nghĩ dù sao số người nghĩ tôi không phải gay vẫn… ít hơn những người tin tôi là gay".

"Bi hài kịch" mới chỉ bắt đầu?

Sau cuộc họp báo của Cao Thái Sơn, Adam đã tung lên mạng đoạn nghi âm cuộc gọi của Cao Thái Sơn với một người bạn của mình. Cuộc trò chuyện cho thấy dường như người kia đang cố gắng "lùa" Cao Thái Sơn vào tròng, khi liên tục gài bẫy buộc anh thừa nhận có "thuê băng đảng" đến đánh Adam.

Đoạn cuối có câu: "Nó khôn lắm, nó đâu có dám nói chuyện băng đảng ở đó đâu…" đã "tố cáo" âm mưu của Adam và bạn mình.

Đến thời điểm này, những chi tiết về mối quan hệ tình – tiền rắc rối của Cao Thái Sơn và Adam vẫn chưa có hồi kết. Không chỉ say trong chiến thắng vì hạ bệ được đối thủ với lý lẽ "phơi bày bộ mặt thật của người yêu cũ", Adam còn đang có kế hoạch lấn sân sang nghệ thuật.

Một số người cho rằng Adam dường như có sự tính toán trước và cố tình từng bước công khai sự việc để thu hút sự quan tâm của dư luận. Hình ảnh của Adam đã xuất hiện trên một số trang mạng với vai trò người mẫu và có tin đồn anh này được một hãng phim mời đóng phim.

Cao Thái Sơn đang tìm cách thanh minh cho mình hay Adam Nguyen dùng chiêu độc để bước chân vào showbiz?

Tuy nhiên, dù thật sự có thế nào đi nữa, người ta vẫn có thể thấy rõ những mặt trái không lấy gì làm sạch sẽ của showbiz, nơi mà người trong cuộc chưa nghĩ ra cách thoát vũng lầy, trong khi người ngoài lại háo hức bằng mọi giá muốn bước chân vào.

Theo Mốt&Cuộc sống


Sự thật là, khi lướt qua một vòng thế giới showbiz Á - Âu, không khó để phát hiện ra nhiều người đẹp sinh vào tháng 6. Họ là những minh tinh xinh đẹp, nổi tiếng, và giàu có. Phải chăng vì thế, mà người ta gọi tháng 6 là tháng sinh mỹ nhân.

Mời bạn cùng chúng tôi điểm mặt những "mỹ nhân tháng 6"!

Minh Hằng sinh vào ngày 22/ 6/1988. Cô được xem là một trong những ca sĩ, diễn viên rất xinh đẹp và có tài

Á hậu Dương Trương Thiên Lý sinh ngày 10/06/1989 . Là Á hậu thứ hai trong cuộc thi Hoa hậu Hoàn vũ VN 2008

Nguyễn Cao Kỳ Duyên 30/6 năm 1969, cô được biết đến với vai trò MC duyên dáng trong nhiều chương trình lớn

Thư Kỳ sinh ngày 14/6, cô được biết đến là một diễn viên rất gợi cảm của làng điện ảnh


Lưu Nhược Anh sinh ngày 1/6/1970, cô được mệnh danh là "người đẹp không tuổi" của điện ảnh Đài Loan

Ji Yeon T-ara sinh ngày 7/6, cô sở hữu gương mặt thiên thần cuốn hút

Nữ ca sĩ luôn được ca ngợi gợi cảm và nóng bỏng Hyun A (nhóm 4Minute) sinh ngày 6/6


Ca sĩ Hàn Quốc Park Min Ha sinh ngày 6/6

Gương mặt thiên thần Seo Hyun của nhóm nhạc nữ Hàn Quốc SNSD sinh ngày 28/6

Sinh 29/6/1978 , Nicole Scherzinger không chỉ được biết đến với vai trò là ca sĩ, người mẫu, diễn viên, giám khảo người Mỹ. Cô còn được ca ngợi là một trong những người đẹp sở hữu thân hình gợi cảm và nóng bỏng

, cô được xem là một trong những minh tinh màn bạc lừng danh của hollywood


(TT&VH) - 5h chiều, gọi điện hỏi thăm sức khỏe của nhạc sĩ Vinh Sử (sinh năm 1944), hỏi ông đang làm gì, ông bảo: "Thì ăn cơm nguội". Tưởng tượng đến cảnh ông ngồi đơn chiếc trong căn nhà chỉ gần 10m2 ở xóm lao động nghèo tại quận 4, TP.HCM trệu trạo nhai cơm nguội, chợt thấy cám cảnh cho ông quá. Nói thương ông vì cảnh buồn ấy, ông cười mà rằng: quen rồi, chẳng sao cả đâu, tôi cũng thích ăn cơm nguội mà. Chiều đến lại lấy cơm nguội ra, cho mấy thứ đồ ăn sẵn lên chiên thế là xong bữa…

Ít ai biết, hơn một năm nay ông còn phải chiến đấu với căn bệnh ung thư trực tràng.

Từ gã trai đi bụi và đói triền miên nơi vỉa hè

Vinh Sử thời trẻ

Nhắc đến Vinh Sử, có lẽ ít người biết tên ông, nhưng sẽ thuộc đôi ba câu nào đó trong các ca khúc của ông. Nói như thời bây giờ thì bài hát của ông "hot" lắm, phần lớn tạo được "hit". Ông được mệnh danh là "Vua nhạc sến" bởi ca khúc của ông bài nào cũng ảo não, buồn buồn, phù hợp với lúc lang thang trong đêm mưa, hay lúc cô quạnh, lúc thất tình...

Ông thì không quan tâm đến việc người ta gọi bài của ông là sến hay không, ông chỉ nghĩ mình viết nhạc cho giới bình dân, cho tầng lớp người lao động mà ông đã sinh ra và lớn lên. Và đặc biệt, ông đã viết nhạc như viết nhật ký cho đời mình. Thế nhưng, những bài như Mưa bụi, Nhành cây trứng cá, Người phu kéo mo cau, Nhẫn cỏ cho em, Đêm lang thang, Làm dâu xứ lạ... qua giọng hát của những tên tuổi ca sĩ hàng đầu như: Như Quỳnh, Chế Linh, Quang Lê, Thanh Tuyền... không chỉ làm mê mẩn giới bình dân mà được rất nhiều các giai tầng trong xã hội, không phân biệt giàu nghèo, nông thôn, thành thị yêu quý; nói không quá khi cho rằng một số bài của ông đã trở thành câu hát tỉ tê cửa miệng của nhiều lớp người.

Sinh ra trong một gia đình nghèo, ba mẹ ông quê ở vùng Hà Tây (cũ) vì điều kiện khó khăn mà phải theo dòng người làm phu đồn điền cao su để mong đổi đời. Sau đó, ông bà bỏ nghề cao su, chuyển về một xóm lao động nghèo ở quận 4, Sài Gòn mở lò bún. Vinh Sử sinh ra và lớn lên trong cái xóm lao động nghèo ấy. Ba mẹ ông làm lò bún bán hàng nên cũng khá, có thể nói nhà ông giàu nhất xóm, nhưng do ám ảnh của cái nghèo, ba mẹ ông vẫn không cho các con đi học chữ.

Vinh Sử lớn lên, mấy lần dòm thấy bạn bè đi học, thấy học chữ hay hay nên ông đã trốn ba mẹ đi bán báo dạo lấy tiền đi học. Ba mẹ ông không biết điều đó. Nhà có 4 anh em, cuối cùng chỉ có ông là tự tìm cách đi học chữ được. Cậu bé Vinh Sử bán báo dạo cũng sống cuộc sống bụi bặm với vỉa hè, phố phường từ đó. Những năm tháng ấy đã thành nguyên liệu trong nhiều ca khúc của ông sau này.

Không chỉ đi học, Vinh Sử còn mê cái nghiệp mà ba mẹ ông chẳng bao giờ nghĩ đến, đó là âm nhạc. Khi ông học đến lớp 6 thì niềm đam mê âm nhạc cháy bỏng đến mức ông đi thi học trường nhạc quốc gia ở Sài Gòn thời bấy giờ. Đậu vào trường ông sung sướng đi học luôn. Nhưng, chỉ học đúng một năm rưỡi là ông bị đuổi khỏi trường vì tội... ăn chơi.

Khát vọng đổi đời

Vinh Sử nói, dù gì thì một năm rưỡi được đào tạo ấy cũng đủ để ông sáng tác được ca khúc rồi. Trường nhạc học những 7 năm, có nhiều người bạn cùng lớp với ông theo học hết 7 năm nhưng cuộc đời lận đận, vất vả hơn ông nhiều, không có được tên tuổi, nhiều người bỏ nghề. Còn ông, số phận may mắn cho ông có được những bản nhạc mà được đông đảo công chúng yêu thích.

Tuy nhiên, cuộc đời không phải lúc nào cũng may mắn. Vinh Sử cũng như bao chàng trai trẻ khác ngày đó, viết nhạc với mong muốn được nổi tiếng. Ông "khôn" hơn khi sớm nghĩ cách làm thân với các nghệ sĩ lớn, những người quản lý các đài phát thanh, để nhờ họ lăng xê ca khúc của mình. Để thực hiện mưu đồ đó, Vinh Sử về nhà lấy một khoản tiền lớn của ba mẹ mang đi. Ông bảo, suốt đời ông rất thương ba mẹ vì ông bà cứ mải miết làm ăn và tích cóp chứ chẳng biết hưởng thụ bao giờ. Ba má Vinh Sử làm việc vất vả, ba đi chở hàng, làm hàng ngoài đường trời nắng chói chang, khát cháy cả cổ, có tiền nhưng ông không dám mua chai nước ngọt uống mà cứ cố về đến nhà để uống bát chè xanh cho... đỡ tốn kém. Chính vì thế nên khi Vinh Sử trộm tiền nhà mang đi, ba mẹ ông rất tức giận, báo nhà chức trách đi kiếm ông.

Có tiền trong tay, Vinh Sử lân la làm thân với giới nghệ sĩ qua những bàn nhậu tưng bừng mà có những bữa ăn tính bằng cả cây vàng ròng. Ông chi tiền vung vít... Thế nhưng, quãng thời gian đó nhanh chóng qua đi mà cũng chưa thấy có tác dụng gì, Vinh Sử hết tiền lang thang vạ vật, đói liên miên, không có tiền ăn cơm, tối đến ngủ nhờ nhà trọ của mấy người bạn xích lô. Đúng lúc đang suy sụp, thất vọng vì hết phương cách, nhà thì không thể quay về vì trót lấy tiền của ba mẹ thì Vinh Sử lại gặp may.

"Vua nhạc sến" Vinh Sử

Đến những bữa tiệc chỉ dành cho vua chúa

Một hôm đang lang thang trên đường phố, chẳng biết đi đâu, về đâu, Vinh Sử dừng lại ở cạnh cái toilet một nhà hàng, vô tình có một người từ trong nhà hàng bước đến... "toilet" gần ông. Hóa ra đó là một người bạn lớn tuổi hơn, từng ngồi nhậu với ông nhiều lần trước đây.

Ông ta hỏi: "Vinh Sử, đi đâu sao lại tới đây?". Vinh Sử nói đang đi lang thang. Người bạn bèn kéo ông vào quán và nói: Vào đây, có mấy người bạn làm văn nghệ, làm đài phát thanh sẽ giúp đỡ cho. Vinh Sử ngại ngần nói: giờ em hết tiền rồi, ngại lắm không vào đâu. Người bạn xua tay, ngày xưa em bao anh lia lịa như thế giờ anh sẽ bao lại.

Vinh Sử bối rối xin người bạn ít tiền để mua bao thuốc vào mời khách cho lịch sự. Thế là người bạn đưa tiền cho ông mua thuốc, không nhớ là đưa bao nhiêu, nhưng đủ để ông mua được gói thuốc "ba số năm".

Có gói thuốc sang, Vinh Sử tự tin bước vào bàn nhậu tay bắt mặt mừng. Người bạn lên tiếng nhờ các bạn bè ở bàn nhậu giúp đỡ nhạc sĩ trẻ Vinh Sử, họ đồng ý liền và kêu ông đưa bài nhạc. Và thế là, chỉ 2 - 3 tuần lễ sau bữa nhậu đó, bài hát của Vinh Sử được phát trên đài phát thanh, rồi hàng loạt các hãng đĩa tìm đến Vinh Sử để mua bản nhạc phát hành.

Từ kẻ bụi đời không tiền, Vinh Sử tậu được hẳn chiếc xe hơi và chạy thẳng về nhà ba mẹ để trả lại ba mẹ số tiền đã ăn cắp trước đó. Thật khó nói hết sự ngạc nhiên của ba Vinh Sử khi thấy đứa con trai "nghịch tử" lại đường hoàng và giàu có như vậy. Vinh Sử nói "Con về trả tiền lại cho ba". Ba Vinh Sử cũng không giận nữa.

Sau này, Vinh Sử thường đưa ba đi ăn nhà hàng chung với nhiều ca sĩ tên tuổi, mời ông uống rượu, ăn ngon, có lần uống rượu vào, ba Vinh Sử khóc đỏ mắt nói rằng: "Nếu ba biết cho con đi học có thể khá thế này thì ba đã cho các con đi học, con sẽ tốt hơn nữa"...

Như thế là chỉ sau đúng 2 năm bị đuổi khỏi trường nhạc do tội ăn chơi vung vít, Vinh Sử đã nổi tiếng như cồn, đặc biệt là với ca khúc như Nhẫn cỏ cho em (Anh nghèo nên chẳng nhẫn kim cương/Tặng em theo sính lễ tơ hồng/Thì thôi, anh đan nhẫn cỏ...). Ngày đó, một bài nhạc của ông có thể đủ tiền tậu xe hơi. Vinh Sử đúng là một bước lên tiên, con gái đẹp theo đầy. Nhưng nếu như ba mẹ ông sống cuộc đời cần kiệm, vun vén bao nhiêu thì Vinh Sử lại tiêu pha bấy nhiêu, không hề lo nghĩ đến ngày mai. Bản thân ông cũng hiểu một điều, người ăn chơi thì nào có sự nghiệp gì.

Vua nhạc sến" làm đêm nhạc tại Hà Nội

Mừng sức khỏe của Vinh Sử trở lại, những người bạn của Vinh Sử chuẩn bị làm đêm nhạc tri ân dành riêng cho ông tại Hà Nội vào ngày 16/6 tới đây tại Cung văn hóa Hữu nghị Hà Nội. Những người hát thành công nhạc của ông cũng sẽ có mặt như Quang Lê, Thanh Tuyền, Giao Linh, Quang Linh...

Nhạc càng nổi tiếng thì tiền càng nhiều, tiền nhiều thì lại càng tiêu vung vít, đó là cái "thói" của Vinh Sử. Ông bảo, từ ngày đó đến giờ ông cũng không thể nào bỏ được cái "tật" đó, cứ có tiền là ăn nhậu thâu đêm, bao đủ các bạn bè. Mà đã ăn nhậu thì phải linh đình, tiền tiêu như rác mới thấy... oai.

Ăn nhậu là một chuyện, Vinh Sử còn có những cuộc chơi mà chắc đến công tử Bạc Liêu cũng phải lắc đầu thán phục. Ông thường xuyên có những cuộc chơi mà nếu tính bằng vàng là khoảng 13 -14 cây một đêm. Ông khoái trò "Nhất dạ đế vương" (một đêm làm hoàng đế) mà các nhà hàng lớn thời đó hay tổ chức. Trong bữa tiệc đó, người ta dàn dựng một cung điện nguy nga, có long bào, ngai vàng, có mấy chục mỹ nữ hầu quạt, nhảy múa trước mắt, có sơn hào hải vị... Hết làm "bạo chúa" Tần Thủy Hoàng, Vinh Sử lại làm bạo chúa Kiệt, Trụ... Cũng vì ăn chơi hoang tàn như thế nên ông lại sớm rơi vào cảnh khánh kiệt.

Trở lại kiếp nghèo

Ăn chơi thì hết tiền, Vinh Sử chấp nhận sống cuộc đời nghèo với công việc làm giày da trong căn nhà nhỏ bé của mình ở quận 4.

Ông trở về với công việc lao động nghèo, vất vả khi mà thời thế của âm nhạc thay đổi, một bài hát không thể mua được chiếc xe hơi như ngày nào nữa. Thế nhưng, Vinh Sử không buồn, không hối tiếc, ông cho rằng mình đã tận hưởng những vinh hoa rồi thì giờ phải chấp nhận cuộc sống nghèo khổ.

Thời gian gần đây khi nhạc vàng có xu hướng trỗi dậy, nhưng ông "Vua nhạc sến" thì đã đến hồi vận hạn. Hơn một năm nay ông chiến đấu với căn bệnh ung thư trực tràng, qua những đợt hóa trị giờ sức khỏe cũng tạm ổn. Mừng ông khỏe mạnh, những người bạn của Vinh Sử chuẩn bị làm đêm nhạc tri ân dành riêng cho ông tại Hà Nội vào ngày 16/6 tới đây. Những người hát thành công nhạc của ông cũng sẽ có mặt như Quang Lê, Thanh Tuyền, Giao Linh, Quang Linh...

Bài hát của ông nhiều người biết, nhiều người thuộc, nhưng đêm nhạc riêng cho ông thì không nhiều. Ông bảo, bạn hữu, đồ đệ là những gì ông còn lại quý giá trong đời, đợt ông điều trị bệnh hết tới 200 triệu đồng, nhưng "đồ đệ" đã tài trợ cho ông hơn trăm triệu để ông chưa bệnh... Ông mong đêm nhạc sẽ là lời tri ân của ông tới khán giả đã ủng hộ ông bao năm qua.

Ông bảo, cuộc đời ông làm vua nhiều rồi, giờ còn được gọi là "Vua nhạc sến" là đủ ấm lòng rồi, cho dù chức vua ấy ở trong cái nghèo và cô đơn.

Vinh Sử đã có tới 4 đời vợ chính thức nhưng giờ ông đang sống một mình...

Miên Thảo


Sunday 3 June 2012

LUA THIENG

Con đường phủ định là con đường điên rồ. Con đường phỉ báng là vô nghĩa. Con đường phẫn nộ – tăm tối. Con đường răn đe và cưỡng bức – cong queo. Anh Thư đá xéo Trang Trần vì tố dâm là bán rẻ nghề nghiệp; Khương Ngọc chấp nhận ít tiền còn hơn nhiều tiền mà bị khinh vì bấu víu; Vy Oanh chỉ chọn người yêu trong số doanh nhân thành đạt nhờ "đất", ĐD Dũng Khùng đánh giá cao hành động thật thà với báo chí của Ngọc Trinh… Dũng Khùng: Ngọc Trinh ngoan nên nhà báo hỏi gì nói nấy Theo phóng viên TTXVN tại Liên bang Nga, tối 2/6, tại Mátxcơva, Công ty Lotus-M đã kết hợp với Công ty JOHN ROBERT POWERS tổ chức biểu diễn đêm gala với chủ đề "Việt Nam trong tôi" để phục vụ cộng đồng người Việt và bạn bè Nga yêu quý Việt Nam.


Thánh Sophia. Tranh Nicholas Roerich

Bằng những con đường ấy không xây được thành đô. Nhân loại không thăng thượng được. Nhưng kỷ nguyên sáng tạo bền vững đang đến dần. Đã đến lúc phải gạt bỏ tất cả những gì ngẫu nhiên. Vạch những đường ranh giữa cái nhất thời lươn lẹo và sức mạnh sáng tạo.

Sáng tạo tri thức. Tri thức về tinh thần. Tri thức về sự sống. Chỉ có tâm thức yên tĩnh mới sáng tạo. Chỉ có cái đẹp mới gia cố.

Hiểu biết và nhớ. Và hun đúc năng lực. Và cảm nhận.

"Cái đẹp phải thẩm thấu nhân quần. Nghệ thuật không phải để cho một ít người: nó phải là của toàn dân. Nhưng xin chớ lừa bịp nhân dân. Chớ cố ý chế tạo cho nhân dân những đồ rởm ô nhục. Hãy đem đến cho nhân dân nghệ thuật đích thực. Trong những thành quả thuần khiết của nó."

Nicholas Roerich

Sự hiểu biết không được thiết lập chỉ bằng cái đã qua. Không phải bằng những phán xét của chúng ta về cái đã qua, mà bằng chính cái đã qua. Cái từng được biên niên sử khiêm tốn ghi nhận. Ta thường biết ơn không phải vì những phán xét, mà vì sự trình bày chân xác cái đã xảy ra (những sự việc).

Tất cả những phán xét đều quá nhất thời. Các bạn hãy nhớ lại, biết bao lần trong một thế kỷ những phán xét của nhân loại đã thay đổi. Hậu bối mỉm cười nhìn lại những kết luận được xem là bất biến xưa kia, nhưng nay đã trở thành kỳ lạ và không thể chấp nhận đối với họ. Hãy so sánh những bộ lịch sử nghệ thuật được viết trong những thời đại khác nhau. Hãy so sánh những tác phẩm của cùng một người, nếu chúng chỉ cách nhau vài thập kỷ. Những thí dụ như thế hằng hà sa số. Những thí dụ được dẫn ra tuyệt không để chê trách, bởi lẽ chúng chỉ xác nhận một chân lý muôn thuở về con đường thăng thượng phức tạp vô cùng của nhân loại.

Thế nhưng chúng ta thường cảm thấy biết ơn nhường nào về từng thông tin chân xác về cái đã xảy ra. Những thông tin như thế là những trợ thủ đắc lực của sự thông tỏ xán lạn – cái đẹp thiêng liêng.

Ta sẽ không nói về tính tương đối của những kiến thức ngày nay của loài người. Về điều này cần phải nói riêng. Phải đưa ra những dẫn chứng đáng kinh ngạc từ nhiều lĩnh vực đa dạng của kiến thức. Hãy nhớ đến việc chúng ta hiểu biết ít thế nào. Và, cần phải nghĩ, mãnh liệt thế nào khát vọng hiểu biết về tất cả và qua mỗi sự hiểu biết nâng mình lên cao dù chỉ chút ít. Để rồi lại một lần nữa ngó xuống vực thẳm của những gì chưa biết. Ngay cả những kẻ ngu tối nhất, may sao, trong sự tự cao tự đại vô độ đôi khi vẫn ý thức được sự không tỏ tường của mình, con đường tăm tối của mình.

Chúng ta hiểu biết ít đến nỗi thậm chí nhiễm thói thường bàn luận lâu với nhau về cái mà ta hoàn toàn không hay. Đặc biệt thời nay chúng ta hay nói về những thứ mà chúng ta tuyệt không thông tỏ. Ngay những con người nghiêm túc, chịu khó suy nghĩ cũng hay đàm thoại, hay tranh luận với nhau về cái mà họ tưởng là có nhưng thực ra tuyệt không có trong đời. Tất nhiên, sự thiếu tri thức trước sau vẫn thế. Không nhiều hơn không ít hơn. Nhưng hiện giờ nó đã áp sát chúng ta. Cảm nhận về nó đã khác. Giờ đây, khi loài người bị chia rẽ một cách đặc thù, thì tri thức sơ khởi lại chỉ dẫn. Và thống ngự. Và dạy ta nhận biết cái sẽ đến. Hãy học nhận biết, hỡi những con người!

Nhưng giữa những điều tương đối vẫn có những khái niệm mà có thể khẳng định là bất di bất dịch. Giữa những khái niệm bất di bất dịch chúng ta biết rằng sự thông hiểu cái đẹp có ý nghĩa vô cùng to lớn. Chúng ta biết rằng không một cái gì có thể nâng cao, có thể thanh tẩy nhân loại như là cái đẹp. Những lời xưa cũ ấy cần phải nhắc đi nhắc lại. Cần phải gào lên. Còn nhiều lắm những kẻ điếc đặc và cuồng điên. Cần phải khẳng định rằng nghệ thuật gia cố Tinh Thần.

Cần phải không bao giờ quên rằng trong công việc giáo dục nhân dân cái đẹp luôn luôn sẽ là một động lực mãnh liệt nhất, thuyết phục nhất. Giáo dục nhân dân! Giờ đây chúng ta lại phải nghĩ về điều này, khi mà tất cả những gì là văn hóa đang vấp phải những trở ngại nhiều khi không thể khắc phục. Khi mà nhân loại một lần nữa phải chiến thắng tất cả những gì tăm tối để một lần nữa lại vươn lên chiếm lĩnh bậc thang mới. Cho đến ngày đã được tiên báo, khi mà cừu sẽ nằm bên cạnh sư tử. Khốn khổ thay những kẻ khởi đầu cuộc tàn sát! Và cuối cùng nếu khi nào đó loài người sẽ bước vào thế giới "Một Chúa thống nhất trong tất cả mọi người" thì cả ở đó chính cái đẹp – lửa của trái tim – cũng sẽ đặt cơ sở tốt đẹp nhất và vững mạnh nhất.

Giáo dục nhân dân! Cái đẹp phải thẩm thấu nhân quần. Nghệ thuật không phải để cho một ít người: nó phải là của toàn dân. Nhưng xin chớ lừa bịp nhân dân. Chớ cố ý chế tạo cho nhân dân những đồ rởm ô nhục. Hãy đem đến cho nhân dân nghệ thuật đích thực. Trong những thành quả thuần khiết của nó. Nhưng các vị lại e ngại rằng nhân dân sẽ không hiểu được nghệ thuật đích thực. Các vị nghi rằng chính những biểu hiện ưu tú nhất của nghệ thuật sẽ hóa ra xa lạ và bất cập với nhân dân. Nhưng chúng ta biết rằng các nhà tiên tri không bao giờ xuyên tạc giáo thuyết của mình vì dân. Họ thuyết giáo như cần phải thuyết giáo. Và ai đạt cấp độ thanh sạch nhất định, người ấy sẽ đến, sẽ hiểu. Người ấy sẽ được lây lan niềm tin. Người ấy sẽ cải giáo sớm hơn những người khác. Và tiếp theo họ những người gần gũi với họ hơn cả cũng cải giáo. Các nhà tiên tri không uốn mình trước công chúng, không sợ nói ra những lời chính thực. Cũng thế, trong sự quảng bá nghệ thuật xin đừng sợ hãi cái đích thực, cái chân chính.

Có phải không nhỉ, một ai đó đã thấy nực cười. Có thể nhạo báng, có thể nháy mắt nheo mày, có thể ôm bụng cười diễu. Thật là cơ hội tốt để nói xấu hay xì xào đặt điều ác độc. Tất nhiên – sau lưng. Tất nhiên – thậm thụt. Song những trò xuẩn ngốc ấy không cản đường được nghệ thuật. Niềm tin của những người yêu nghệ thuật sẽ không giảm sút, còn kẻ nheo mày nháy mắt thì vẫn sẽ mãi mãi sẽ như hắn đã lộ nguyên hình.

Đả đảo những lời xì xào ác ý! Đả đảo những trò thậm thụt, hấm hích ngu ngốc! Bên cạnh nghệ thuật không có chỗ cho những ngôn từ tăm tối, không có chỗ cho sự vu khống. Từ vựng của cái ác đã phát hết rồi, nhưng không phải vì thế mà từ vựng của cái thiện cạn kiệt. Lẽ nào chúng ta lại ngượng ngùng sử dụng nó?

Golgotha (1) của nghệ thuật là không thể tránh khỏi. Nó từng có và sẽ có. Những con đường của nghệ thuật được mở bằng kỳ công. Và nhiều kỳ công lắm trong cuộc sống bao quanh ta. Hãy biết nhận ra chúng.

Không phải những người hành xác, không chỉ những người tử vì đạo, mà những người dày công vì đạo mang đến sự sống. Và phúc thay, sự dày công ấy vẫn hiện hữu. Cả với lớp trẻ, lớp bước lên đường khái niệm dày công, kỳ công cũng sáng láng như tất cả những gì có sức hấp dẫn chính thực.

Những kỳ công của cuộc sống sẽ được xác nhận bằng biên sử cái đã qua – không phải bằng những phán xét ngẫu nhiên. Lao động, sáng tạo, những dấu khắc trên đá của cuộc sống viết nên những văn tự không thể hủy hoại. Từ những dấu khắc ấy tương lai sẽ đặt nền móng cho cái trường cửu nhất. Trong bọt sáng đang lao tới ai bắt được ngọn sóng cao nhất? Nhưng đường thủy mà chúng cấu tạo là chắc chắn. Và một dòng thác réo sôi mạnh mẽ nhất cũng có cấu tạo.

Chúng ta biết, những nghệ sĩ ưu tú nhất, không trừ một ai, đều nhìn xa trông rộng và luôn luôn bình tĩnh. Bởi vì những tia lửa của nghệ thuật luôn luôn bất ngờ. Và những khúc xạ của chúng không thể biết trước.

Sự "tự phê" hủy diệt là trợ thủ tồi. Lăng mạ và phá phách dễ hơn vô độ, nhưng dẫu sao chỉ con mắt thiện lương mới có thể dựng xây. Con mắt chú mục cái bản chất. Chú mục cái lương hảo.

Xin các bạn suy ngẫm một chút: vì sao đám đông có thể hàng tiếng đần độn và say mê xem ngó con ngựa hấp hối, hay máu chảy từ những vết thương, nhưng không thể dù chỉ mười lăm phút ngắm nghía bầu trời sao thần diệu hay ráng đỏ hoàng hôn? Đám đông còn chưa biết làm điều đó. Con mắt thiện lương nơi họ chưa mở ra. Hoặc nói đúng hơn, nó tạm thời đang bị che mờ.

Xin suy nghĩ một chút. Vị tông đồ duy tâm còn có thể, mặc dù vô vộng, kêu gọi: "Hỡi các con, hãy thương yêu nhau". Người xả thân vì đạo thời nay chỉ có thể vô vọng van xin: "Đừng hãm hại nhau". Sự phát triển của nhân loại là thế đấy.

Loài người đã trở nên lười nhác đến nỗi, đã bị những con mắt ác độc, lòng hận thù và cả nghi chia rẽ đến nỗi sự đầu cơ tất cả đã chiếm lĩnh toàn bộ cuộc sống, nhưng con đường ấy chỉ đưa đến hận nguyền và tuyệt vọng. Chỉ có một con đường kết đoàn – con đường của con mắt thiện lương. Bằng những dụ dỗ và kêu gọi mạnh mẽ nhất chúng ta phải vời con mắt thiện lương, con mắt xây dựng. Con mắt không cưỡng bức. Con mắt tìm thấy chỗ cho mình trong cuộc sống phong phú vô tận của hành tinh.

Và phải tập hợp toàn bộ sức mạnh của cái thiện, toàn bộ sức mạnh của Thiên Ân, khi mà nối bước hận thù sự hoang dại trở lại đã đến sát loài người. Bởi lẽ sự hoang hóa ấy đến một cách khó thấy, bí mật trong đêm, trong vầng sáng của lửa, trong ánh sáng lòe của kim loại. Xin các bạn ngẫm nghĩ: sự hoang hóa. Chẳng mấy chốc loài người sẽ rùng mình nhận ra nó đã quen nghĩ và nói bình thản thế nào về sự giết chóc, về bạo lực và cướp bóc. Nếu những quốc gia vĩ đại từng bị xóa sạch không dấu vết, nếu những thành trì kiên cố "bất khả xâm hại" của nhiều thành đô từng bị toang hoác và biến thành tro bụi, thì nền văn hóa của chúng ta liệu có được che chắn khỏi sự phong hóa và tan rã?

Những con người đã ngu dại, đã hoang dại mê mụ bước đi. Con người hoang dại tất nhiên không phải là kẻ đã kiếm cho mình cái đuôi và mọc đầy lông lá. Con người hoang dại thường ăn bận bảnh bao nhất. Phát ra rặt những từ ngoại và từ lạ. Nghĩ mình tốt hơn mọi người, thông minh hơn và hiểu biết hơn mọi người. Con người hoang dại mang vào cuộc sống biết bao tai vạ. Gieo rắc biết bao điều ác bằng sự tự cao tự đại của mình.

Tất cả những gì chính thực đều đòi hỏi lao động không biết mệt mỏi. Tất cả những người sáng tạo đều lấp đầy thời gian trống của mình bằng những luyện tập. Hấp thụ một nền văn hóa tốt đẹp hơn, vươn lên một bậc cao hơn chỉ có thể bằng những luyện tập bức thiết, bằng lao động không ngừng, trong lao động bừng lên những tia sáng tri ngộ. Bừng lên trong tĩnh lặng, một cách bột phát đối với chúng ta. Sự thăng thượng thật khó, sự hoang dã đi một cách khó thấy thì dễ dàng vô cùng. Rồi chỉ còn lại cái vỏ ngoài của con người.

Với những tham vọng của cái vỏ trống rỗng ấy ta có thể nói lại những lời của người Ấn Độ trong một hội nghị, khi mà người ta cố chứng minh cho họ sự ưu việt của đạo Kitô. Họ đã nói: "Tôn giáo của các vị thì hay lắm, nhưng chúng tôi đã biết tỏng các vị; các vị, những kẻ nói về tôn giáo, không chút tương thích với nó". Thật là khủng khiếp sự không tương thích giữa cái vỏ ngoài của con người thời nay với văn hóa thực sự của nó. Chúng ta biết xích mích và phá hoại dễ dàng thế nào.

Vậy hãy thử bằng những việc làm hằng ngày của mình không gia tốc sự cáo chung của nền văn hóa chúng ta. Nếu mà các bạn biết được! Nếu mà các bạn có thể thấy được, thực trạng của văn hóa tồi tệ thế nào. Cái có thể cứu giúp cho văn hóa chân chính trước tiên là nghệ thuật. Không phải khuynh hướng này khuynh hướng kia, không phải những lời dạy bảo, mà cái đẹp có sức tác động, cái đẹp rạng rỡ trong muôn vạn hiểu hiện của nó.

Ta hãy nhớ đến một thực tại là ngay cuộc sống của những phần tử tinh hoa nhất, thậm chí rất có học đi nữa, vẫn ít nhuần thấm đến đâu yếu tố nghệ thuật. Điều này là không thể phủ nhận. Còn thì biết bao con người thường thường bậc trung sống mà không cần đến bất kỳ hiện tượng nào của nghệ thuật chân chính.

Đây không phải sự dọa dẫm, không phải những lời gây sợ cố ý, mà đơn thuần chỉ là một loan báo chính xác từ đời sống. Và nếu với những người nông dân ảnh hưởng của nghệ thuật một phần được bổ sung một cách vô thức bằng thiên nhiên nguyên sơ, thì giai cấp công nhân và trung lưu đô thị, bị đè bẹp bởi những ước lệ của những rừng đá đô thị, đặc biệt thiệt thòi do sự thiếu vắng hoàng toàn những tác động của nghệ thuật chân chính. Từ đó mà ra cả cái ngôn ngữ lố bịch, cả những "ca dao" (chastushki) ghê tởm… Từ đó mà ra cả sự xu uế nhơ bẩn của đời sống mà không gì có thể che đậy, không gì có thể tô điểm.

Loài người cần phải nâng niu gìn giữ biết nhường nào những bậc thăng thượng tươi sáng và thơm ngát của Tinh Thần. Để giữ được những của báu ấy cần phải tận dụng mọi sức lực, mọi năng lực của mình, cần biết khiêm tốn và tin cậy khai thác từ vựng của cái thiện.

Ở quá nhiều người cái từ vựng ấy bám đầy bụi và bị nhét xuống dưới bàn, mà trên đó người ta buộc phải nghĩ chỉ về miếng bánh mỳ, chỉ về cái ăn cho ngày mai. Thật đáng sợ! Miếng ăn, cái ăn và sự bất khả suy nghĩ về những động lực chân chính của cuộc sống. Từ vựng của cái ác đã dìm tư tưởng con người xuống vùng bụng, xuống sự kiếm ăn thú vật. Như là cuộc trả thù của quỷ dữ cho sự thách thức những thế lực tăm tối.

Cuộc trả thù hiểm độc sao chính vào lúc, khi mà tất cả mọi người đều sống như những kẻ mang nghi án! Khi cuộc sống trở thành cái đáng nguyền, thành nhà tù với những cuộc khám xét, với sự biện minh cho những tờ chứng chỉ lố bịch! Khi sự đa nghi của cái ác trở nên tinh vi quá xá! Khi mà dưới khối nặng của những lo toan và những suy nghĩ vô năng suất tinh thần con người đã câm lặng.

Cuộc trả thù cho sự thách thức những thế lực tăm tối, mà để chống lại chúng người ta đã không tìm ra được những bùa phép.

Suy ngẫm về nghệ thuật ư? Mơ ước về cái đẹp ư?! – Trong khi cần phải xây dựng cuộc sống mới, dẫu đơn sơ nhất. Trong khi cần phải củng cố những khái niệm về quốc gia, cần phải dương cao bản thân khái niệm Tổ Quốc, cần phải nhớ lại về phẩm giá con người, về những lời không thể bỏ, về danh dự và đức hạnh. Song thực tình mà nói, tất cả những khái niệm đơn giản ấy đang đứng sừng sững như những nhiệm vụ mới trước một bộ phận rất đáng kể của nhân loại.

Quả thật, chúng ta sẽ suy nghĩ ư về khái niệm cao cả – quốc gia, sẽ tư duy ư về khái niệm thiêng liêng – Tổ Quốc, nơi đâu dẫu mới chỉ bắt đầu đặt nền cho một văn hóa đích thực, ở đấy trước hết nghệ thuật phải làm cái việc của mình. Nghệ thuật trong mọi biểu hiện của nó. Bởi vì không có nghệ thuật thì sẽ không có văn hóa. Không có nghệ thuật tri thức sẽ chết cứng. Không có nghệ thuật tôn giáo trở nên bất cập. Không có nghệ thuật thì không có nhà nước. Không có nghệ thuật thì khái niệm Tổ Quốc trở nên xa vời.

Nghệ thuật là một khâu của hoàn vũ, bên ngoài biên giới của các quốc gia và dân tộc. Loài người, mà sứ mệnh là thăng thượng, cần phải tự thanh tẩy bằng lửa thiêng của nghệ thuật.

Có thể các vị đã nổi cáu? Nghệ thuật sao lại dính dáng vào đây? Vào những khái niệm nền tảng như thế. Có thể các vị tình nghi kẻ hành nghề thiên vị. Nhưng đây không phải là sự cường điệu. Không phải sự thiên vị – đây chỉ là một quan sát đơn giản đối với cuộc sống. Đó là kinh nghiệm thô sơ của trang đầu tiên của lịch sử loài người về ngọn lửa thiêng của nghệ thuật.

Bạn sẽ nói với tôi: "Sao ông cứ nhắc đi nhắc lại những điều ai ai cũng biết về ý nghĩa nghệ thuật? Chúng tôi đủ tỏ tường." Tôi sẽ trả lời bạn: "Người bạn của tôi ơi, thật là phúc cho bạn thông tỏ những điều đó. Tôi nói không cho bạn mà cho những người chưa biết. Mà tôi biết những người ấy đông đảo làm sao. Vả lại, ngay cả bạn, con người thông tỏ, hãy cho thấy nghệ thuật chân chính một cách thiết thực đã đi vào đời sống hàng ngày của bạn đến đâu.

Nhiều người nói họ hiểu biết, nhưng sự hiểu biết ấy mâu thuẫn với họ. Cần phải không chỉ hiểu biết, mà còn hành động. Đức tin không có hành động là thứ chết cứng. Bao nhiêu thế hệ nữa sẽ còn phải nhắc đi nhắc lại những lời giản dị ấy. Còn chúng tôi thì cứ phải cầu xin không biết mệt mỏi: "Hỡi Chúa của chúng con, mong Người cho các dân tộc một lần nữa sống đến ngày hấp thụ được nghệ thuật". Đấy, chính cái đó giờ đây chúng tôi phải nguyện cầu, trong những ngày tháng của sự tàn phá và đau thương.

*

* *

Hãy hỏi đi!

Tại sao lại cứ phải nhắc lại, khẳng định lại?

Xin trả lời: Cú đánh lần nữa đau hơn. Tiếng gọi lần nữa dễ nghe thấy hơn.

Cái gì đáng sợ nhất cho nhân loại?

Xin trả lời: Đáng sợ nhất là sự hoang dại trở lại với tất cả những hậu quả đen tối của nó.

Cái gì nằm trong cơ sở tất cả những gì là bản thể, là chưa hiển lộ?

Xin trả lời: Bên cạnh thế giới Thánh Thần Nghệ Thuật vĩ đại ngời sáng vang vọng hoan ca của nhận thức. Hoan ca của niềm vui anh minh.

Cái gì cần cho nhân loại?

Xin trả lời: Một nền nghệ thuật chân chính trong tất cả những biểu hiện của nó. Tiếp xúc với nghệ thuật, nhân loại tiếp xúc với những hạt mẩu của Cuộc Sáng Tạo vĩ đại.

Cái gì cần cho nghệ thuật?

Xin trả lời: Con mắt thiện lương. Con mắt dựng xây. Con mắt của sự vui sướng nhận ra tất cả những gì tốt đẹp. Con mắt quay ngoắt đối với tất cả những gì dị quái. Con mắt đưa loài người trở lại với sự an nhiên chân phúc. Con mắt biết tìm thấy giữa cơ man hiện tượng cái tốt đẹp và tách biệt cái giá trị ấy khỏi tất cả những gì vô giá trị và cản trở. Còn những cạnh khía của nghệ thuật thì, xin nhắc lại, không thể đếm hết.

Giờ đây cần phải mở những công trường mới của sự sống. Sự sống được cải thiện. Sự sống trong khung trang hoàng của cái đẹp, cái chân, văn hóa.

Hỡi những người sẽ xây dựng một cuộc sống bền vững, chính đáng! Những người muốn xây dựng cuộc sống một cách chắc chắn và sáng suốt, hãy luôn luôn nhớ đến những ánh soi rọi thiêng liêng của nghệ thuật.

Đây, sự hận nguyền và đây, sự sống. Hãy chọn sự sống.

Chú thích:

(1) Golgotha – "Núi sọ dừa" nơi Giêsu Kitô bị đóng đinh trên cây thập tự. Trong văn hóa Kitô giáo Golgotha cũng như cây Thập Tự từ ngàn xưa đã trở thành biểu tượng của sự tự hi sinh cao cả.






Khi dư luận vẫn còn tranh cãi nảy lửa về những phát ngôn gần đây của HH Ngọc Trinh: "Yêu không có tiền cạp đất mà ăn", "Điều tôi làm được giỏi nhất là ngoan",… Đạo diễn Dũng Khùng thẳng thắn thừa nhận Ngọc Trinh ngoan, nếu không ngoan thì đố nhà báo nào làm cô ấy thật thà mở lòng.

Đạo diễn Nguyễn Quang Dũng: "Tôi đã đọc bài phỏng vấn Ngọc Trinh, tôi nghĩ cô ấy là cô gái ngoan. Phóng viên hỏi gì cô ấy đều trả lời, ngoan quá còn gì."

"Tôi đã đọc bài phỏng vấn Ngọc Trinh, tôi nghĩ cô ấy là cô gái ngoan. Phóng viên hỏi gì cô ấy đều trả lời, ngoan quá còn gì. Theo báo, Ngọc Trinh cũng là chân dài."

Ngoài lời khen chân dài Ngọc Trinh ngoan, ĐD Dũng Khùng cũng liệt kê hàng loạt thực trạng về những tỉ lệ giữa chân dài và trí tuệ:

"Không phải chân dài nào cũng làm được nhiều điều hay ho. Không phải chân dài nào óc cũng ngắn và tất nhiên không phải cứ chân không dài là óc sẽ dài.

Tôi không yêu ghét người ta vì chân hay óc dài hay ngắn. Nhưng thật sự tôi không thích những người xem thường hay đố kỵ, miệt thị người khác. Mỗi người có hoàn cảnh khác nhau, tính cách, vị trí và giá trị khác nhau, tạo nên một cuộc sống đa dạng và thú vị."

Đặc biệt nhất trong phát ngôn gần đây của Dũng Khùng, khi phóng viên đặt nghi vấn tại sao anh không bao giờ thừa nhận chuyện tình cảm với các người tình tin đồn là chân dài; vị đạo diễn hài hước, thâm thúy:

"Bởi vì tôi không phải chân ngắn ngoan, không phải cái gì báo chí hỏi tôi cũng trả lời."

Vy Oanh: Kinh doanh đất nên chỉ yêu doanh nhân giỏi về…. đất!

Gần đây, ca sĩ trẻ Vy Oanh liên tục làm dư luận choáng váng với kiểu chi tiền "không tiếc tay". Bóc tem chiếc xe trị giá hơn 7 tỷ đồng chưa được bao lâu, Vy Oanh tiếp tục chơi trội, đổ tiền tỷ làm MV ca nhạc và choáng hơn nữa là buổi ra mắt MV với báo giới và bạn bè đồng nghiệp cũng trên nửa tỷ đồng…

Trước cơn mưa tiền tỷ của Vy Oanh, dư luận luôn đặt cho người đẹp câu hỏi: "Nếu không có đại gia thì ở đâu mà nhiều tiền tỷ đến vậy?"

Vy Oanh: "Người yêu hiện tại của tôi là doanh nhân Việt kiều Mỹ làm trong chính phủ Mỹ."

Đáp lại sự quan tâm của dư luận, Vy Oanh thẳng thắn, ngoài việc làm ca sĩ, cô cũng theo chân mẹ nuôi tập tành kinh doanh bất động sản, cho nên việc kiếm tiền và kiếm người yêu chỉ nằm trong số những doanh nhân giỏi về đất.

"Có một sự thật cần nói rõ là trước giờ Vy Oanh còn có nghề tay trái là kinh doanh. Tôi theo chân mẹ nuôi kinh doanh đất đai nên cũng quen một số doanh nhân thành đạt.

Vì vậy, đối tượng cưa cẩm Vy Oanh nằm trong phạm vi này thôi còn những người cùng nghề thì chắc chắn mãi cũng là đồng nghiệp. Người yêu hiện tại của tôi là doanh nhân Việt kiều Mỹ làm trong chính phủ Mỹ. Cả hai mới quen nhau từ đầu năm ngoái.

Theo quan niệm của tôi thì người giỏi ắt hẳn sẽ biết làm giàu. Mà từ trước đến giờ tôi chỉ bị chinh phục bởi những người giỏi nhưng quan trọng nhất vẫn là tấm lòng biết yêu thương và chia sẻ."

Cũng thật thà chẳng kém Ngọc Trinh, Vy Oanh thừa nhận, mình phải ngoan, không ngó ngàng gì đến bên ngoài thì mới mong người yêu chung thủy với mình:

"Khi yêu thì Vy Oanh chỉ biết có người đó không ngó ngang ai hết. Mình phải tôn trọng chính mình thì mới mong người khác tôn trọng mình chứ!"

Giải thích về việc chi lượng tiền khủng làm MV, Vy Oanh chia sẻ, cô đi hát được 5 năm nhưng vẫn chưa làm được gì ra trò nên chi tiền tỷ làm MV để thỏa nguyện ước mơ!

"Vy Oanh theo nghệ thuật đã được 5 năm nhưng vẫn chưa có gì đáng nhớ và đặc biệt cho mình nên đầu tư MV "khủng" này để thỏa mãn ước mơ có được những sản phẩm chất lượng nhất cho niềm đam mê âm nhạc. Nếu sau này không còn được hát nữa, tôi cũng thỏa lòng vì mình đã có được những hình ảnh đẹp nhất trong MV này."

Khương Ngọc: Thà bị ghét còn hơn là bị khinh vì bấu víu

Trước tình trạng nhan nhản nghệ sĩ chuộng mốt sống bám, sống thực dụng, sau lưng bao giờ cũng có đại gia bao bọc,… hoặc lợi dụng nhau để kiếm tiền, diễn viên đang lấn sân làng nhạc – Khương Ngọc kỳ thị nhất lối sống bám, sống thực dụng, anh thà bị ghét còn hơn bị khinh:

Khương Ngọc: "Chấp nhận ít tiền còn hơn nhiều tiền phải vác mác bám ông A, víu áo bà B"

"Tôi thà bị ghét còn hơn bị khinh. Chấp nhận ít tiền còn hơn nhiều tiền phải vác mác bám ông A, víu áo bà B. Vết hằn vẫn là vết hằn, dù nổi tiếng thì miệng đời cứ trơ trơ. Điều đó có đáng đánh đổi?

Tôi nghĩ ai cũng thế thôi, đã làm nghề này phải lo liệu đủ đường. Còn ai muốn tấn công tôi cũng tùy. Từ trường của tôi hơi bị mạnh, qua ánh nhìn đầu tiên tôi biết họ tốt hay xấu.

Người xấu thích đi đường vòng, vòng 1: Vẽ vời, vòng 2: Dẫn chứng, vòng 3: Khai thác, vòng 4: Lượm tiền… Tôi đi thẳng luôn, hỏi họ phải đích đến của anh muốn "lượn tiền" đúng không, tôi thấy bản hợp đồng lỏng lẻo vấn đề như vậy. Họ nhột và khó chịu chứ. Làm sao còn ai dám giở trò với tôi?"

Anh Thư: Đá xéo Trang Trần tố dâm để đánh bóng tên tuổi

Trước những phát ngôn tiết lộ của Trang Trần về cuộc sống đen tối, sa đọa của một số chân dài núp bóng làng mẫu, chân dài Anh Thư ra mặt phản đối Trang Trần, tố dâm là chơi xấu đồng nghiệp để đánh bóng tên tuổi.

"Nếu ai có đủ can đảm thì nêu đích danh, nêu tên ra chứ đừng vơ đũa cả nắm như vậy rất ảnh hưởng đến những người làm nghề người mẫu chân chính. Anh Thư không bao giờ hoan nghênh việc Trang Trần làm như vậy cả.

Anh Thư không bao giờ hoan nghênh việc Trang Trần làm như vậy cả. Nó chẳng khác gì việc coi rẻ nghề nghiệp của mình. Hãy tố cáo đúng người, đúng tội.

Nó chẳng khác gì việc coi rẻ nghề nghiệp của mình. Hãy tố cáo đúng người, đúng tội. Đừng dùng việc này để đánh bóng tên tuổi. Nó làm ảnh hưởng đến biết bao nhiều người làm nghề người mẫu một cách nghiêm túc.

Nếu cô ấy thấy nghề này nó quá xấu xa thì đừng hoạt động trong nghề nữa. Hãy tìm cho mình một nghề nghiệp khác."

Anh Thư nói thêm về danh xưng người mẫu và giá trị của nó: "Ở Việt Nam, người mẫu được giải thưởng, được công chúng yêu mến và công nhận không nhiều. Còn những người mẫu tự xưng thì rất nhiều.

Những người mẫu tự xưng đó đã vô hình chung làm ảnh hưởng đến những người mẫu làm việc chân chính bằng chính sức lao động của mình. Nhưng Anh Thư nghĩ rằng khi gọi tên một người mẫu nào đó ra thì khán giả sẽ biết được rằng giá trị của người đó ở đâu".


Theo phóng viên TTXVN tại Liên bang Nga, tối 2/6, tại Mátxcơva, Công ty Lotus-M đã kết hợp với Công ty JOHN ROBERT POWERS tổ chức biểu diễn đêm gala với chủ đề "Việt Nam trong tôi" để phục vụ cộng đồng người Việt và bạn bè Nga yêu quý Việt Nam.

Hàng nghìn người Việt và Nga đến xem chương trình nghệ thuật "Mátxcơva" đã có ấn tượng sâu đậm về những giọng ca được nhiều người mến mộ như Đàm Vĩnh Hưng, Lệ Quyên, Dương Triệu Vũ, về nét duyên hài rất riêng của Hồng Vân và sự kết hợp hoàn hảo khi diễn cùng với danh hài Hoài Linh.

Sự sôi động rất chuyên nghiệp của hai ban nhạc trẻ 365 và Power Girl cùng sự dẫn dắt tài tình của MC Thanh Bạch cũng tạo nên những điểm nhấn khó quên trong dạ tiệc âm nhạc.

Rất lâu rồi cộng đồng người Việt ở Mátxcơva mới có dịp thưởng thức một chương trình ca nhạc đặc sắc được dàn dựng công phu và thể hiện trình độ chuyên nghiệp cao như "Việt Nam trong tôi." Là những người Việt xa quê hương luôn hướng về đất nước, họ đã cảm nhận được tình cảm nồng ấm và nét duyên dáng của Việt Nam qua đêm biểu diễn.

Trước đó, đoàn nghệ sĩ trên đã có buổi diễn "Việt Nam trong tôi" phục vụ cộng đồng người Việt tại cố đô S-Peterburg vào tối 19/5./.

(TTXVN)

Related posts